Trái tim trên nẻo phù vân
Trái tim trên nẻo phù vân
Dẫu luôn biết đường phù vân trăm nẻo
Mỗi té nhào, một vết sẹo hằn lên
Từng cơn đau, quặn thắt như mũi tên
Không có tuổi, khắc vào miền tâm thức!
*
Tôi đang đi giữa Sài Gòn nóng nực
Trong thênh thang của nô nức ồn ào
Trên con đường lặng ngắt những xôn xao
Bên dòng người buổi nghẹn ngào giãn cách
*
Lệ trực trào trước thanh âm gay gắt
Xe cứu thương muốn giành giật thời gian
Vút lao nhanh vượt giây phút kinh hoàng
Dành sự sống trước màn tang Thành phố...
...
Chuông rạo rực, giờ Kinh trưa đã đổ
Mắt ngước nhìn cây thập gỗ Chúa tôi
Tháng Sáu về, Thánh Tâm Chúa con ơi!
Gục niềm đau theo triền đồi Núi Sọ.
*
Xin dâng Người những mảnh tim tàn vỡ
Cất vào ô cửa sổ... chờ lãng quên
Đặt Tim Người vào tâm kẻ mọn hèn
Cho nhịp đập mãi vang lên tình Chúa!
Madalena Thy
Đồng Xanh Thơ Sài Gòn